Trước Tiếp
“Má ơi, vừa rồi suýt chút nữa là chết rồi.” Quần áo Cao Mạnh đều ướt đẫm.
Ngô Thịnh cũng gật đầu, cảm giác mạng sống nhỏ nhoi bị người ta cầm nắm thật sự rất khó chịu.
“Đúng rồi. Bây giờ, chúng ta phải làm sao đây? Phải phản ứng thế nào với phái Ngân Môn đây?” Cao Mạnh hỏi.
“Mẹ nó! Anh có muốn chết thì cũng đừng liên lụy tới tôi!” Ngô Thịnh cầm quyển sách đập lên người Cao Mạnh, rồi nói: “Anh và tôi nói chuyện của trong môn phái ra ngoài nhiều như vậy. Nếu phái Ngân Môn truy cứu xuống, đến lúc đó, cả tôi và anh dù có đường sống thì cũng khó tránh khỏi phải chịu thiệt một phen!”
Cao Mạnh nghĩ tới những trừng phạt của phản đồ trong tộc, hoàn toàn bị dọa tới run rẩy toàn thân, vội vàng nói: “Vẫn là anh suy nghĩ chu đáo. Vậy chúng ta cứ tính như vậy sao?”
Trong mắt Ngô Thịnh hơi lóe ra ánh sáng mưu mô, nói: “Hừ! Sao có thể tính như vậy được chứ. Tôi thấy tên kia chắc là nhất định phải có cỏ băng phách, đến lúc đó, chắc chắn anh ta sẽ tự mình vào Dược Y cốc. Chỉ cần anh ta dám vào trong cốc xin thuốc, ha, người nắm đằng chuôi còn không phải là nằm trong tay Dược Y cốc của tôi hay sao? Muốn tra tấn anh ta thế nào cũng đều có thể!”
Cao Mạnh đập bộp lên đùi, nói: “Đúng, đúng rồi, đúng rồi. Đến lúc đó, anh nhớ quay video lại cho tôi xem. Ông đây sống tới bây giờ còn chưa chịu oan ức như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2488916/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.