Trước Tiếp
Đường Tuấn lắc lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Cậu không cần biết tôi. Hiện giờ cậu vẫn cho rằng trong tấm thẻ ngân hàng kia của tôi không có 1 tỷ 750 triệu sao? Hay là cần tôi đưa tiền mặt tới cho cậu?”
Liên Thiếu Hòa lắc đầu như trống bỏi, nói: “Không cần, không cần.”
Cậu ta vội vã nhặt tấm thẻ ngân hàng từ mặt đất lên, dùng thái độ vô cùng cung kính đưa trả lại cho Đường Tuấn: “Anh Đường, tất cả những chuyện này đều là hiểu lầm, chúng tôi chẳng qua chỉ đùa với bạn Dương Lộc chút thôi, vừa rồi chỉ là đùa vui một chút thôi.”
“Đùa vui sao?” Đường Tuấn nói: “Nhưng mà cái trò đùa này không vui chút nào cả. Thẻ này cậu cầm đi, coi như là tôi bồi thường cho các cậu.”
Anh quay đầu nhìn về phía Tổ trưởng Lãnh cũng đang đứng ngây ra tại chỗ, nói: “Tổ trưởng Lãnh đúng không?”
“Dạ dạ dạ, tôi là Lãnh Thư, không biết anh Đường có gì sai bảo?” Lúc này Lãnh Thư làm gì còn dám làm ra vẻ, hãi hùng khiếp vía nói.
“Sai bảo thì không dám, chỉ có điều Tổ trưởng Lãnh xử lý mọi chuyện khiến cho tôi rất hoài nghi về tính công bằng. Tôi sẽ báo lại chuyện này với hiệu trưởng Lâm, đến lúc đó hy vọng ông có thể cho hiệu trưởng Lâm một câu trả lời hợp lý.” Đường Tuấn lạnh lùng nói, một câu cắt đứt luôn tiền đồ của Lãnh Thư.
“Cậu Đường, tôi!” Lúc này Lãnh Thư thật sự hối hận tím cả ruột gan, sớm biết thế này thì lúc đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2488866/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.