Nhưng giọng nói trầm thấp kia đột nhiên trầm mặc xuống, qua một thời gian dài mới phát ra một tiếng thở dài: "Ai.”
Phong Ma run lên trong lòng, ông ta bỗng nhiên ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy một chùm sáng từ trong hình ảnh mơ hồ kia bắn về phía ông ta.
“Không thể nào!”
Trong đầu Phong Ma hiện ra một ý niệm như vậy, sau đó ông ta đã biến mất hoàn toàn.
Chùm ánh sáng trong nháy mắt xuyên qua đầu Phong Ma, đồng thời một luồng sức mạnh vô hình đảo qua thân thể ông ta.
Thân thể Phong Ma giống như băng tuyết dưới ánh mặt trời, nhanh chóng tiêu tan.
Cuối cùng, Phong Ma dường như chưa từng xuất hiện.
Hình ảnh giống như khảm trong hang động phát ra một tiếng cười khẽ, lẩm bẩm: "Phong Ma, ông quá tin vào giá trị của mình.”
Chùm ánh sáng từng chút từng chút tiêu tán, hang động trở về đen tối, một chút khí tức hỗn độn cũng chậm rãi biến mất.
Cùng lúc đó, Đường Tuấn đang nói chuyện với chân nhân Khổng Long trong không gian bản nguyên thì đột nhiên anh mở mắt ra, trong mắt lóe ra một trận ánh sáng, lại liên lụy đến vị vương của Cổ Ma tộc kia.
Đối với vị vương của Cổ Ma tộc kia, anh có nghe qua.
Ở thời điểm trước kỷ nguyên đại tan vỡ xảy ra ở Cổ Ma tộc, chính là vương của bọn họ đã đưa ra một quyết định, để cho tinh nhuệ Cổ Ma tộc có thể sống sót.
Hơn nữa, vương này của Cổ Ma tộc còn là một vị tôn giả.
“Tiền bối, làm sao vậy?”
Chân nhân Khổng Long nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3891128/chuong-3471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.