Lệnh bài Cung Hỗn Nguyên thuộc về ông ta ảm đạm không ít, muốn lần nữa tiến vào căn nguyên không gian phải mất một tháng mới tập hợp đầy đủ năng lượng.
Nếu như chỉ là ngẫu nhiên một lần thì ông ta có thể nhịn.
Nhưng nếu như người đó đối phó lâu dài với ông ta, vậy chẳng phải tương lai ông ta sẽ không thể cảm ngộ được căn nguyên không gian nữa sao?
Điều này đối với ông ta là tổn thất không cách nào lường được! Mạnh Tinh Hà suy nghĩ rất lâu, vẫn không nghĩ ra rốt cuộc đối phương là ai.
Mặc dù có lúc ông ta làm việc ngông cuồng, nhưng tự nhận mình nắm giữ có chừng mực.
Giống như lúc trước, bởi vì quan hệ của Chu Tước Thần Quân nên ông ta đã đuổi Đường Tuấn ra khỏi quân diệt ma.
Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó, không dám làm quá đáng, sợ khiến Chu Tước Thần Quân tức giận.
Một khi Chu Tước Thần Quân tức giận, có lẽ trong hiện thực muốn giết chết ông ta rất khó nhưng làm khó ông ta ở trong căn nguyên không gian lại rất đơn giản.
Bởi vì Chu Tước Thần Quân cũng là một đệ tử nội môn của Cung Hỗn Nguyên.
“Rốt cuộc là ai?”
Mạnh Tinh Hà suy nghĩ không giải thích được.
Trong căn nguyên không gian, hóa thân Thần niệm của Đường Tuấn tiếp tục bay vào chỗ sâu.
Trêu chọc Mạnh Tinh Hà chỉ là tiện tay mà thôi, không phải mục đích chuyến đi này của anh.
Rất nhanh, hóa thân Thần niệm của anh lập tức đột phá một tầng vô hình bình chướng.
Nơi này đã là cực hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3891069/chuong-3412.html