“Xem ra Đường Tuấn cũng không kém bọn họ quá xa.”
Giờ phút này, mọi người đều đanh giá Đường Tuấn rất cao.
Sắc mặt Mạnh Thiển đen lại.
Đường Tuấn càng thể hiện tốt, nỗi sợ hãi và không cam lòng trong lòng anh ta càng thêm mạnh mẽ.
Đặc biệt là cách người khác nhìn anh ta giống như nhìn một kẻ ngốc, điều này khiến anh ta vô cùng tức giận.
Sau khi Viên Đại thi triển đại thần thông, đã qua mười chiêu.
Đường Tuấn đã chịu được mười chiêu đi, dựa theo quy tắc, Đường Tuấn đã thắng rồi.
Nhưng Viên Đại dường như không muốn dừng lại, khí thế trên người vẫn mạnh mẽ như cũ, trong mắt nó hiện lên ý chiến đấu.
Nó đưa tay ra, tháp Phật sau chấn động một hồi, biến thành một tháp Phật nhỏ bị nó khống chế.
Một cỗ hàm xúc thú vị tỏa ra từ tháp Phật thượng lưu.
Đạo khí! Tháp Phập này rõ ràng là một kiện đạo khí! Sức mạnh của Viên Đại vốn đã rất đáng sợ, có đạo khí trong tay, thực lực mà nó phát huy ra chỉ có hai chữ khủng bố mới có thể miêu tả.
“Thật hiếm có người có được sức mạnh bản nguyên. Tôi thực sự không muốn bỏ lỡ cơ hội tranh tài này.”
Viên Đại cười toe toét, để lộ ra vẻ bướng bỉnh.
Oanh một tiếng, bàn tay lớn của Viên Đại vung lên lật tháp Phật.
Một tia sáng chói lọi bắn ra từ ngọn tháp, uy lực của nó không hề thua kém đại thần thông lúc trước.
Đường Tuấn vội vàng né tránh.
Sức mạnh kinh hoàng bùng lên, phá tan không gian sau lưng Đường Tuấn nổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3891060/chuong-3403.html