Không biết qua bao lâu, Đường Tuấn và A Bảo cảm giác thân thể dường như xuyên qua một tầng lá chắn vô hình. Không tiếp tục rơi xuống nữa, một người một chó lơ lửng trong một mảnh không gian thật lớn.
Ánh sáng trong không gian này không quá chói mắt, cho người ta một loại cảm giác ôn hòa. Nhưng ở vị trí trung tâm không gian, một người lẳng lặng lơ lửng. Đó là một người đàn ông có khuôn mặt già cả. Ông ta nằm thẳng, đôi tay khép lại đặt ở bụng, dường như đang ngủ.
Một người một chó đều bị hoảng sợ, Đường Tuấn nháy mắt khẩn trương. Hỗn độn thần văn giữa mày kinh hoàng, cảm ứng chỉ thẳng vào người đàn ông kia.
Từ khi tiến vào khi phong ma, hỗn độn thần văn đã chỉ dẫn anh. Mà hiện tại, hỗn độn thần văn tha thiết ước mơ ở ngay trước mắt.
A Bảo kinh nghi nói: “Chẳng lẽ tên này chính là chủ phong ma?”
Theo các loại chuyện một đường phát sinh, Đường Tuấn và A Bảo đều suy đoán chủ phong ma này nhất định là nhân vật thật lâu trước kia, thực lực thông thiên. Nhưng dù là thần quân cũng có lúc thọ nguyên đi đến cuối, nếu chủ phong ma còn sống đến bây giờ, không khỏi thật là đáng sợ.
“Ánh mắt nhãi con không tồi, đúng là lão phu.”
Vừa dứt lời, trong không gian này đã vang lên một thanh âm hài hước.
Lão già lơ lửng giữa không gian kia bỗng nhiên ngồi dậy, sau khi ông ta ngồi thẳng nửa người trên, hai mắt nhắm chặt đột nhiên lóe sáng lên. Đường Tuấn và A Bảo đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3891001/chuong-3344.html