Hai tên người khổng lồ xương trắng tựa hồ không biết mệt mỏi, đánh nhau mấy nghìn chiêu.
Âm thanh nổi kinh thiên động địa điếc cả tai.
Đường Tuấn đang đang quan sát cuộc chiến đấu này từ trong ngực của một trong hai tên người khổng lồ xương trắng.
A Bảo đã tỉnh lại, tinh thần không được ổn định nên nó nằm dưới chân anh.
Mặc dù nó bị trọng thương, nhưng lúc này ánh mắt vẫn nhìn thẳng người khổng lồ xương trắng, miệng cùng chảy đầy nước miếng.
Tên này lại dám tơ tưởng đến người khổng lồ xương trắng.
Đường Tuấn nhìn cảnh này cũng không nói.
Cái lỗ lớn mà họ trốn vào là do xương trắng tạo thành, lúc A Bảo mới tình dậy còn muốn gặm hai miếng, nhưng nó lại bị Đường Tuấn ngăn cản.
Bởi vì anh sợ nó làm kinh động đến chủ nhân "cái hố", và người khổng lồ xương trắng khác.
Nhưng A Bảo tên này vẫn không buông tha.
Lúc hai người khổng lồ xương trắng đang chiến đấu, một người một chó cũng bình thức lại khả năng động.
Nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng có thể hành động mà thôi, không thể chiến đấu được.
Vết thương của A Bảo nằm ngoài dự đoán của Đường Tuấn, kinh mạch trong cơ thể nó tê liệt khá nhiều, nếu như không kịp thời chữa trị, có thể sẽ ảnh hưởng việc tu luyện sau này.
"Tên nhóc họ Đường, cậu thế nào rồi?"
A Bảo hỏi.
Đường Tuấn lắc đầu cười khổ nói: "Toàn bộ tiểu thế giới ngay cả Hận Thiên cũng biến mất rồi. Trong cơ thể tôi không có chút sức mạnh nào."
Lúc này anh thật biến thành một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3890991/chuong-3334.html