Vô số tinh quang rực rỡ từ trên cao rơi xuống, mạnh mẽ xé rách ánh đao ngập trời. Trời đất yên bình trở lại, trong không trung xuất hiện thêm một bóng người. Người kia mặc một chiếc áo khoác dài màu đen, trên áo vẽ một bầu trời đầy sao.
“Thầy.” Giang Ngư Bạch hô lên.
Người xuất hiện này chính là Tề Tinh.
Trong toà gác mái nhà họ Mộ, vẻ mặt Mộ Cung Hành nghiêm trọng, thở dài ảm đạm nói: “Không nghĩ tới Tề Tinh lại yêu quý Giang Ngư Bạch như vậy, có thể thật sự vì cậu ta mà đến đây. Chẳng lẽ Mộ Thanh thật sự phải trở thành hầu gái bưng trà rót nước cho cậu ta sao?”
Nói xong, bóng dáng Mộ Cung Hành trong tầng gác biến mất, sau đó xuất hiện ở trên quảng trường.
“Mộ Cung Hành gặp qua bác sĩ Tề Tinh.”
“Ngô Hộ gặp qua bác sĩ Tề Tinh.”
Mấy Thần Quân Mộ Cung Hành, Ngô Hộ đồng thời chào hỏi Tề Tinh.
“Được rồi.” Tề Tinh xua xua tay.
Giang Ngư Bạch không che giấu nổi vui mừng trên mặt, đi đến trước mặt Tề Tinh, nói: “Gặp qua thầy.”
Giữa đôi mày của anh ta lộ ra vẻ tự hào, ánh mắt nhìn về phía Đường Tuấn vừa giống như đang khoe khoang, lại giống như đang khiêu khích. Tôi có thể mời đến một vị thần y sư, anh có thể đấu lại được sao?
Tề Tinh thấy thế thì không nhịn được mà khẽ nhíu mày.
Mộ Vân Khung và đám người nhà họ Mộ càng nơm nớp lo sợ. Vốn dĩ còn cho rằng Tề Tinh cùng lắm sẽ chỉ dùng ảo ảnh đến đây, không nghĩ tới ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3890940/chuong-3283.html