Cánh tay đẫm máu dường như đã nghe được cuộc đối thoại này, không thể không phát ra một ý nghĩ: “Con bò sát hèn mọn, ngươi vẫn chưa bỏ cuộc? Nói như thế nào, ta cũng là một cánh tay tôn giả, ngươi cảnh giới Thần Quân ngay cả căn nguyên cũng không có nhìn trộm được thì không có khả năng luyện hóa ta.”
Trong lời nói mang theo khinh thường nồng đậm, cùng sinh linh chân chính không có khác biệt.
Ánh mắt Đường Tuấn khẽ ngưng tụ, hướng cánh tay kia đánh ra một đạo pháp lực.
Nhưng pháp lực còn chưa tiếp xúc với cánh tay, còn cách một khoảng đã bị cánh tay phát ra sát khí ngút trời kích động đến biến mất không dấu vết.
Cánh tay cười rộ lên, nói: “Ha ha ha. Lại có một con nọ hèn mọn hơn tới, chút pháp lực của ngươi, cho dù cho ngươi có tu luyện một vạn năm, cũng không tới gần ta được.”
“Ha ha. Không chắc vậy.”
Cổ Linh Vương khoanh chân ngồi xuống tại chỗ, nói với Đường Tuấn: “Với tu vi của cậu, muốn động thủ với cánh tay tôn giả này, chỉ sợ còn có chỗ không kịp. Tôi sẽ cho cậu mượn sức mạnh của tôi trước.”
Dứt lời, một cỗ pháp lực mênh mông như đại dương từ trong cơ thể Cổ Linh Vương bộc phát ra, toàn bộ đều hội nhập vào trong thân thể Đường Tuấn.
Đường Tuấn cảm giác thân thể mình tựa hồ bành trướng lên, sức mạnh trong nháy mắt tăng vọt mấy trăm lần.
Ngay khi anh cảm thấy sắp bị bạo phát, vòng tròn trong đan điền bắt đầu xoay tròn, theo đó mở rộng. Cư nhiên cải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3890912/chuong-3255.html