Đường Tuấn vừa tới chân núi đã bị mấy người đệ tử của Độc Tông ngăn lại.
“Anh là bạn bè của Thánh Nữ sao?” Mấy người đệ tử sau khi nghe thấy Đường Tuấn muốn gặp Đồ Yến Nhi thì tỏ ra cảnh giác, ngưng tụ pháp lực chuẩn bị bạo phát bất cứ lúc nào.
Thận phận hiện tại của Đồ Yến Nhi đã không còn bình thường ngay cả đệ tử Độc Tông cũng không chắc có thể nhìn thấy.
Đường Tuấn gật đầu.
Đệ tử Độc Tông thấy thế liếc nhau một cái chuẩn bị quay vào trong Tông để thông báo. Lúc này một bóng hình bay lượn xuống từ trong đường núi thanh âm giận dữ vang lên: “Thánh nữ là người mà ai cũng có thể tùy tiện gặp sao?”
Quang ảnh chớp động hóa thành một người thanh niên. Chính là vị Trần sư huynh ngưng tụ Tứ Văn của Độc Tông.
“Trần sư huynh.” Mấy người đệ tử hành lễ.
Trần sư huynh quan sát mấy người Đường Tuấn rồi nói: “Các người là ai?”
Từ sau khi Đồ Yên Nhi ngưng tụ được Cửu Vân thì đã trở thành đệ tử quan trọng nhất của Độc Tông, ngay cả Đồ Yên Như cũng không sánh bằng. Hễ là chuyện liên quan đến Đồ Yên Nhi thậm chí cần phải có sự xét duyệt của trưởng lão trong Tông.
Cường độ khí tức trên thân mấy người trước mặt có lẽ là cảnh giới Nguyên Đan Viên Mãn, về phần Kỷ Văn Trần sư huynh nhìn không ra nhưng cũng không ảnh hưởng đến phán đoán của anh ta.
“Đồ sư tỷ không có ở Tông môn, các người quay về đi.” Trần sư huynh khoác tay ngăn lại trầm giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3889454/chuong-1797.html