Bị Sơn Hạ Chu Tài nói trúng điểm yếu, thật sự vô cùng đau lòng.
“Nếu cô muốn vì nhà họ Liễu mà thể hiện thì cứ việc. Cũng lâu rồi tôi không được nhìn thấy y thuật của nhà họ Liễu, không biết cô kế thừa được mấy phần.” Sơn Hạ Chu Tài đổi giọng, khẽ cười.
Liễu Đàm Liên hít một hơi thật sâu, lồ ng ngực cô ấy căng phồng tạo thành một đường cong quyến rũ đến động lòng người. Một lúc sau, cô ấy mới bình tĩnh lại, khom người xuống vừa chào vừa nói: “Ông sẽ được thấy thôi.”
Sơn Hạ Chu Tài bất giác mỉm cười. Người lão để tâm là Đường Tuấn, không phải Liễu Đàm Liên.
Lý Hùng Cường nghe vậy trong mắt lóe lên ý cười thâm sâu.
Không lâu sau, Đại hội giao lưu y thuật chính thức bắt đầu.
Tế Thế Đường chủ trì đại hội, bệnh nhân đương nhiên cũng do Tế Thế Đường đưa đến. Nếu là người bệnh thông thường thì không thể nào đánh giá được trình độ hơn kém của ba người, nên cả người bệnh cũng phải qua sàng lọc cẩn thận.
Bệnh nhân đầu tiên được đưa vào.
Hình Công Huy dẫn y sư trợ lý của Tế Thế Đường đến trước mặt.
Y sư trợ lý của Tế Thế Đường là một ông lão tuổi gần năm mươi. Ông ấy mặc quần áo theo kiểu y sư thời xưa, khí chất nho nhã, rất có phong thái của cổ nhân. Sau khi Hình Công Huy giới thiệu, mọi người mới biết ông lão ấy họ Hàn, Hình Công Huy gọi ông ấy là cụ Hàn.
“Đây là bệnh nhân đầu tiên. Không biết ai trong các vị sẽ khám đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3888739/chuong-1082.html