Đường Tuấn mà cũng dám làm trò ra tay trước mặt mình, Tôn Vân Hoa thực sự tức điên lên rồi. Theo cách nhìn của ông ta, Đường Tuấn hẳn là phải giống như ngài Tô ấy, cong lưng uốn gối thừa nhận sai lầm với ông ta, cầu xin ông ta tha thứ mới đúng!
<
Lời nói của Tôn Vân Hoa vừa mới vang lên, năm sáu tên cung phụng đồng thời ra tay, bóng ảnh lập lòe, tấn công Đường Tuấn từ mọi hướng. Có thể giữ chức cung phụng của Dược Y Cốc, hầu như mỗi người đều là cao thủ cấp tông sư, tu vi võ đạo đều đạt tới cảnh giới Chân Khí trung kì.
Năm sáu cao thủ cấp tông sư đồng thời ra tay, ngay lập tức giữa sân nổi lên một trận cuồng phong, thổi cho hầu hết các học trò của Dược Y Cốc ngã trái ngã phải, hoàn toàn không thể nào đứng thẳng được.
“Nhóc con, có thể để nhiều cung phụng của chúng ta đồng thời ra tay như thế, mày cũng xứng đáng được kiêu ngạo đó!”
Mấy người cung phụng cười lạnh, ra tay không hề nể tình chút nào, vô cùng tàn nhẫn. Trong mắt bọn họ, Đường Tuấn không khác gì người đã chết. Dưới sự liên thủ của năm, sáu cung phụng hơn nữa còn là đại cung phụng và nhị cung phụng, hai người này là những người có sức chiến đấu mạnh nhất Dược Y Cốc, là người rất được xem trọng!
“Hừ!” Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh nhảy ra từ trong mũi Đường Tuấn, cơ thể anh hơi dao động, không khí trong phạm vi đường kính 5 mét đột nhiên phát ra từng tiếng sấm vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3888229/chuong-572.html