“Mau cút đi. Đừng ở chỗ này chướng mắt.” Lại có người hô to với Đường Tuấn.
<
Mấy học trò Dược Y Cốc tôi một câu anh một câu, hoàn toàn không cảm thấy bản thân bọn họ đang đảo lộn trắng đen, vẫn còn bày ra dáng vẻ kiêu ngạo ông đây vô địch thế giới.
Sắc mặt Đường Tuấn nhanh chóng trầm xuống, như thể đây là điềm báo của một cơn bão dữ sắp xuất hiện. Đám học trò Dược Y Cốc kia sỉ nhục y học cổ truyền, sỉ nhục ông nội Đường Hạo mà anh kính trọng nhất ở trước mặt anh, như vậy làm sao anh không nổi giận! Thậm chí, anh đã thật sự muốn giết người, thật sự muốn giết chết tất cả đám người đáng hận này.
Thấy Đường Tuấn lộ ra vẻ mặt dữ tợn nhưng mà mấy học trò Dược Y Cốc không những không có ý định dừng lại mà còn càng nói càng đắc ý.
“Nếu không có Dược Y Cốc chúng ta che chở, y học cổ truyền đã sớm bị biến mất rồi. Cái đám vô dụng ở bên ngoài kia, không phải lang băm thì là cái gì?"
“Không sai. Theo tôi biết thì tất cả y học cổ truyền đều phải chịu sự quản lý của Dược Y Cốc, cúi đầu phục tùng mệnh lệnh của chúng ta. Tôi còn nghe nói, bên ngoài có người tự xưng là cái gì mà Quỷ Y Châm Vương đấy, theo tôi thấy người này không khác gì Y Thánh cả, ngay cả cục cứt chó cũng không bằng."
“Ha ha ha!”
Một đám học trò Dược Y Cốc lập tức khinh bỉ cười to.
“Câm miệng!” Một tiếng rống mang theo giận dữ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3888217/chuong-560.html