Anh nhập định hai lần, tinh thần lực của anh ta đã trở nên mạnh hơn hầu hết các Tông Sư, anh có thể sử dụng tinh thần lực của mình khám phá môi trường xung quanh. Thậm chí khi nhắm mắt, cuộc sống bình thường và mọi hành động của anh cũng chẳng bị ảnh hưởng bởi bất kỳ tác động xấu nào.
<
Đây là điều kì diệu bất ngờ khi nhập định, nhìn thế giới bằng tinh thần lực còn tường tận hơn nhiều so với khi nhìn thế giới bằng mắt thường.
Để tu luyện Võ thuật thì phải tu luyện bằng chân khí và thể chất thân thể, mà trong y thuật gọi là tinh thần lực. Tinh thần lực càng được tu luyện đến cảnh giới cao, càng có đủ mạnh để điều khiển đồ vật từ không trung. Đạo gia gọi là dời non chuyển núi bằng tinh thần lực, cũng có tác dụng giống như nhập định vậy.
“Thảo nào có nhiều Tông Sư võ đạo sẵn sàng đến Dược Y Cốc để nhậm chức cung phụng đến thế." Đường Tuấn mở mắt ra, cảm động nói. Có được nguồn tài nguyên độc nhất vô nhị có ích cho việc tu luyện như vậy, thảo nào đây đúng là nơi mà nhiều cao thủ cảnh giới Chân Khí Tông Sư đều mơ ước.
Đường Tuấn đang định thu hồi tinh thần lực, nhưng đúng lúc này, một tiếng khịt mũi lạnh lùng vang lên trong thần thức của anh: "Hú! Là kẻ nào to gan dám dò thám Dược Y Cốc!"
Khi giọng nói đó vang lên, bỗng có một tia sấm sét lóe sáng trong khoảng không. Cùng lúc đó, một luồng linh lực mạnh mẽ hóa thành một thanh kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3888214/chuong-557.html