Ngoài mười bước, tay súng cao siêu có thể đủ cơ hội bắn chết chết tông sư. Trong mười bước, tông sư giết chết mọi tay súng.
Mà bây giờ Mộ Dung Hà cách Đường Tuấn không tới năm bước chân, vậy mà anh ta vẫn ra vẻ như “Ông đây là đệ nhất thiên hạ”, như thế không phải là thằng ngu thì là gì?
Trong lòng Mộ Dung Hà đột nhiên xuất hiện một cảm giác không hay, vừa muốn bóp cò, nhưng giây tiếp theo, anh ta đã cảm thấy được nỗi đau do cánh tay truyền đến, cả cánh tay anh ta giống như bánh quẩy bị bẻ cong lại. Cây súng màu đen cách một tiếng rơi xuống đất, Đường Tuấn giẫm chân lên, cây súng màu đen trở thành một đống vỡ vụn.
“A a!” Mộ Dung Hà kêu lên đầy đau đớn.
Cả cánh tay của anh ta đã bị Đường Tuấn bóp nát. Cơn đau đớn đó như muốn làm anh muốn ngất đi, nhưng đầu óc anh ta lại tỉnh táo vô cùng, đến cả chuyện ngất đi cũng không làm được.
Ở trước mặt cao thủ y đạo của Khí Cảnh, Mộ Dung Hà chỉ có thể chịu đựng cơn đau.
“Bốp!”
Một cánh tay hất ra làm Mộ Dung Hà bay đi xa, khuôn mặt anh ta tràn đầy kinh ngạc ngã vật ra, đập lên người của Mộ Dung Khánh còn đang chưa kịp phản ứng. Hai cha con bị đập đến mức mặt mũi bầm dập, vô cùng khó coi.
“Cao thủ tông sư!” Cao thủ nội công hậu kỳ sau lưng Nhan Minh lách người một cái, canh trước mặt của Nhan Minh, trên mặt là biểu cảm kinh ngạc và sợ hãi.
“Không sai!” Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3888106/chuong-449.html