Nửa giờ sau, xe dừng trước viện điều dưỡng Thành Công. Sau khi tạm biệt vợ chồng Vương Hiền, Đường Tuấn bước xuống xe.
“Ông à, Đường Tuấn đã cứu Hân Hân nhà chúng ta, vừa rồi ông ít nhất cũng phải bày tỏ chút thành ý chứ.” Trong xe, sau khi Đường Tuấn rời khỏi, Cao Hồng nói với vẻ hơi tức giận, hiển nhiên là bà ấy không hài lòng với thái độ lạnh nhạt suốt đường đi của chồng mình.
Vương Hiền lắc đầu, nói: “Cậu ấy không cần. Nếu tôi đoán không nhầm, có lẽ cậu ấy chính là vị bác sĩ Đường gần đây rất được chú ý ở tỉnh Khánh Hòa đấy.”
“Người ông đang nói chính là vị bác sĩ Đường, người đang nắm trong tay thuốc Thần Thông và bột Tuyết Cơ sao?” Cao Hồng nói với vẻ kinh ngạc. Bà ấy đang mở một công ty thẩm mỹ mỹ phẩm, bột Tuyết Cơ cũng thuộc lĩnh vực này nên tất nhiên bà ấy hiểu rõ, thậm chí còn từng dùng qua, hiệu quả thực sự rất thần kỳ. Lúc đó, bà ấy còn cảm thán bác sĩ Đường là nhân vật như thế nào, không ngờ lại được gặp mặt trong tình huống như vậy.
Vương Hiền nói: “Không sai. Ngoài cậu ấy ra, tôi không thể nghĩ ra vị bác sĩ Đường thứ hai ở thành phố Vinh.”
Cao Hồng hơi cau mày, nói: “Nếu như vậy thì tôi càng không hiểu. Nếu cậu ấy là bác sĩ Đường kia, sao vừa rồi cậu ấy lại không nhắc một chữ về chuyện của mình chứ, nếu biết công ty chúng ta bằng lòng hợp tác với cậu ấy, vậy cũng đủ để khiến cho lượng tiêu thụ của hai loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3888073/chuong-416.html