Đường Tuấn gật nhẹ đầu, đi theo Ninh Ðình Trung vào trong.
Ninh Đình Trung đã đặt trước chỗ ở Mãn Giang Lâu, dưới sự chỉ dẫn của người phục vụ, anh nhanh chóng đến được một chỗ ngồi bên cửa sổ tầng ba. Đường Tuấn tinh mắt nhìn thấy Lâm Anh Tài và thanh niên họ Tần đang đi về phía tầng 4. Có vẻ vị trí của Mãn Giang Lâu có liên quan đến gia cảnh phía sau.
Ninh Đình Trung dựa vào lan can cạnh bàn, nhìn con sông Hồng đang trôi chầm chậm phía dưới, hơi hơi sa sút tinh thần. Sau một lúc lâu, khóe miệng anh hiện lên một nụ cười gượng gạo, nói:
“Anh Đường, có phải cậu cảm thấy tôi rất vô dụng không? Sinh ra trong nhà họ Ninh nhưng lại không có tài kinh doanh, khó lắm mới thay đổi được cái nhìn của cha, nhưng đó là nhờ dính được chút ánh hào quang của cậu. Tuy Lâm Anh Tài là một công tử bột nhưng tài ăn nói của anh ta lại rất tốt. Bây giờ thì càng hợp với Tần Nhu hơn rồi. Haha, nếu mà cha biết điều này, chắc là sẽ cực kỳ thất vọng về tôi nhỉ.”
“Tần Nhu? Là người vừa rồi đi cạnh Lâm Anh Tài sao?” Đường Tuấn hỏi.
Ninh Đình Trung gật đầu, chậm rãi thở dài rồi nói: “Cậu không biết đâu. Tần Nhu này không phải người ở thành phố Vinh mà là người ở Hà Giang. Cha cô ta tên Tần Nhan Tề là ông lớn ở Hà Giang. Địa vị của ông ta có thể so sánh với Trần Bá Phước đấy. Quan trọng hơn hết là, hình như nhà họ Tần có liên quan gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3887837/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.