Lý Ngọc Mai cũng nhíu lông mày, thanh âm lạnh lùng nói: "Làm sao anh ta có thể quá đáng như vậy? Đánh người xong ngay cả một câu hỏi thăm cũng không có."
Trên mặt của Diệp Thanh Phương cũng không nhìn ra được buồn vui gì, trận đánh tối hôm qua đã đập tan tất cả sự kiêu ngạo của anh ta. Hai mắt mờ mịt mà nhìn chằm chằm lên trần nhà, nếu không phải trên máy đo nhịp tim biểu hiện bình thường, rất dễ khiến cho người khác nghĩ rằng anh ta đã chết.
"Anh quá yếu!"
Những lời này luôn luôn quanh quẩn trong đầu của Diệp Thanh Phương, anh ta hơi hơi nghiêng đầu qua, dùng một loại thanh âm khàn khàn khó nghe hỏi Tề Hưng: "Chẳng lẽ tôi thật sự rất yếu sao?"
Diệp Thanh Phương vốn là thiếu gia đứng đầu thành phố Vinh, cho tới bây giờ vẫn luôn vô cùng kiêu ngạo, hiện tại bỗng nhiên sinh ra sự nghi ngờ đối với chính mình, thậm chí còn cần sự thừa nhận từ trong miệng người khác, xem ra chuyện tối hôm qua đã đả kích rất lớn tới Diệp Thanh Phương.
Tề Hưng đầu tiên là sửng sốt, sau đó nói: "Thanh Phương, anh đừng nghĩ nhiều. Anh là cậu chủ của nhà họ Diệp, là người có năng lực xuất chúng nhất trong đám thiếu gia của thành phố Vinh chúng ta, anh nói mình yếu, vậy mấy người bọn em biết giấu mặt vào đâu. Anh yên tâm, việc này em sẽ trả thù thay cho anh. Không phải chỉ là một thằng nhóc không bối cảnh không quyền thế không bản lĩnh thôi sao, dựa vào chút tính toán đã nghĩ rằng mình ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3887751/chuong-94.html