Với những người khác, khi nghe những lời nói hùng hồn của Hứa đại sư, đảm bảo không thể bị lừa, dù sao thì ông cụ Đường cũng chết rồi, có người muốn điều tra cũng không thể tìm ra chứng cứ. Nhưng Đường Tuấn là ai chứ? Anh chính là cháu trai duy nhất của nhà họ Đường, từ nhỏ đã bên cạnh ông cụ Đường. Nếu thật sự có người như vậy, cụ ông Đường làm sao lại không giới thiệu với Đường Tuấn?
“Vô lý, ông làm sao xứng được so sánh với ông cụ Đường?” Đường Tuấn lạnh lùng nói. Theo anh, việc so sánh ông nội với loại người này thật sự là xúc phạm ông nội!
Hứa Tường Anh nhếch mép cười nói: “Ha ha, làm sao cậu nhóc cậu thì biết gì về tình bản của tôi với ông Đường.”
Đường Tuấn nghe xong, vừa thấy nực cười vừa tức giận.
“Thôi đi, tôi Hứa Tường Anh vẫn luôn dùng lí lẽ để thuyết phục mọi người, cậu nói tôi lừa gạt mọi người, vậy được thôi tôi sẽ phơi bày mọi tài năng ra đây, xem cậu còn nói được gì?” Hứa Tường Anh liếc mắt cười nhìn Đường Tuấn, nhưng cũng giống như mọi người. Ông ta nói với người đàn ông trung niên phía sau: “Đi, đi tìm vật thể sống.”
Người đàn ông đó nhìn chăm chú Đường Tuấn, sau đó quay người rời đi.
Hứa đại sư lại ngồi xuống, trở lại dáng vẻ kiêu ngạo ngang ngược, không thèm nhìn Đường Tuấn.
Mặc dù Hứa Tường Anh mở miệng nói, nhưng những người khác trong phòng cũng vẫn rất coi. Đặc biệt là một số học viên nhỏ tuổi, càng thể hiện ra khuôn mặt rất tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3887703/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.