Hồng Minh là người có luyện võ, người bình thường không thể đến gần nhưng vừa rồi lúc bàn tay Đường Tuấn vỗ lên, vậy mà anh ta lại có cảm giác muốn tránh cũng không tránh được.
Không chỉ có thế, bàn tay Đường Tuấn nhìn qua mềm như bông, nhưng mỗi lần dừng trên vai đều như búa gõ vào xương cốt, loại lực đạo này làm anh ta gần như không chịu nổi. Vốn dĩ đã nắm chặt nắm đấm chuẩn bị đánh trả, nhưng bị Đường Tuấn nhẹ nhàng đập một cái, sức lực vừa sinh ra, dũng khí cũng biến đâu mất, thay vào đó là sự sợ hãi không tên.
“Thế nào? Bây giờ nắm đấm của tôi đủ lớn chưa?” Sau khi nói xong, Đường Tuấn hài hước nhìn mấy người.
Lúc này quản lý Hoàng đau đớn nên yếu đi một chút, ông ta giậm chân mắng: “Mẹ nó, thằng nhóc này dám ra tay đánh ông à.”
Lần này lời của quản lý Hoàng còn chưa nói xong, một cái tát lại đánh vào mặt ông ta. Nhưng mà người ra tay lại không phải Đường Tuấn, mà là Hồng Minh.
“Đào, anh Đào, anh?” Quản lý Hoàng bưng gò má nóng rực, ngượng ngùng hỏi.
Hồng Minh nhìn Đường Tuấn chằm chằm, trong con ngươi lộ ra vẻ u ám. Anh ta hơi hối hận vì hôm nay đã không dẫn người qua, nếu không sao có thể chịu thiệt thòi lớn vậy chứ, nhưng tình hình hiện tại giữ danh dự hơn hết, anh ta lại không thể không cúi đầu. Đúng là trước khác nay khác, vừa nãy mấy lời bọn họ nói với đối phương, giờ lại ứng nghiệm lên người mình.
“Xin lỗi cô gái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3887696/chuong-39.html