"Thưa ngài, nếu như ngài không chịu phối hợp, vậy tôi chỉ có thể dựa vào quy tắc của nhà hàng chúng tôi để giải quyết thôi." Lúc này quản lý của nhà hàng cũng thu lại nụ cười trên mặt, lạnh lùng thốt lên, rất có vẻ như phơi bày sự thật. Dù sao bây giờ tất cả mọi người cho rằng tên nhãi ranh nghèo kiết xác trước mặt này đã trộm đồ, có ai lại đi để ý đến thái độ của anh chứ? Ai kêu tên nhãi ranh này không có gia thế, thấp cổ bé họng chứ?
"Quy tắc?" Đường Tuấn cười lạnh, ngồi yên không động đậy như ngọn núi, nói: Đây chính là quy tắc mà nhà hàng các anh đối xử với khách hàng sao?"
Sắc mặt của quản lý nhà hàng thay đổi, không ngờ đến lúc này rồi mà Đường Tuấn vẫn còn muốn cứng miệng cậy mạnh. Khi đang nghĩ ngợi vài câu dạy dỗ anh tử tế, thì có một giọng nói trầm thấp mang theo uy nghiêm truyền tới lầu hai của nhà hàng: "Quy tắc của nhà hàng chúng tôi chỉ thích hợp dùng với những người tuân thủ quy tắc của chúng tôi. Còn về những người tay chân không sạch sẽ như anh, xin lỗi, chúng tôi cũng sẽ không tuân thủ quy tắc với anh."
Những tiếng bước chân vững vàng qua đi, một người đàn ông có cái bụng hơi nhô lên, mặc đồ vest xuất hiện trong lầu một.
"Ông chủ Ngô."
Nhìn thấy người vừa tới, không ít người đã đứng lên từ chỗ ngồi của mình, lên tiếng chào hỏi anh ta.
Ngô Nam Bình đầu tiên là liếc mắt nhìn xung quanh nhà hàng một vòng, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3887683/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.