Chương 342
Lạc Tuyết không ngốc, tất cả những chuyện này đều là trò mà Lạc Viễn Hà bày ra.
Một thủ đoạn thâm độc.
“Được rồi, mọi người nói gì thế hả? Giám đốc Lạc là người mà các cô có thể bàn tán à?”
Lạc Viễn Hà liếc mắt, cô ý nghiêm mặt rồi cất giọng tỉnh bơ.
“Tiểu Tuyết, họ nói linh tinh ấy, cháu đừng để bụng”.
Tuy nói vậy, nhưng giọng điệu của Lạc Viễn Hà rõ ràng đang hào hứng xem trò vui.
Lạc Tuyết nhăn mặt, dù thấy rất bức bối, nhưng vẫn cố nhịn.
Cô vừa định bước đi thì đã có một giọng nói vang lên, phá tan sự yên lặng.
“Oa, sao lại hoành tráng thế này? Không lẽ biết tôi sắp tới nên mọi người cố ý ra chào đón à?”
Tiếng cười thản nhiên ấy khiến mọi người đổ dồn ánh mắt về phía ấy.
Trông thấy người đó, Lạc Viễn Hà thoáng kinh ngạc, sau đó thì mừng quýnh.
“Cậu Dương! Cậu tới làm tôi bất ngờ quá, mời cậu vào trong”.
Người đó chính là Dương Xuyên!
Lạc Viễn Hà lập tức phớt lờ Lạc Tuyết, vội vàng ra đón Dương Xuyên.
Những người đang xếp thành hai hàng lập tức đứng thẳng lên.
Tiếp đó, họ đều cúi người xuống một góc chín mươi độ với thái độ rất chân thành.
“Hoan nghênh cậu Dương đại giá quang lâm!”
Không chỉ có thế, các cô gái trẻ tuổi còn ưỡn cao ngực, phô bày dáng dấp ra hết sức có thể.
Cậu Dương là cậu chủ của nhà họ Dương ở tỉnh đấy.
Nếu lọt vào mắt xanh của hắn ta thì sẽ được một bước lên mây ngay.
“Ừm, tốt!”
Dương Xuyên mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-so-bac/443084/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.