Chương 336
“Sở Bắc, cảm ơn anh”
Đây là lời cảm ơn xuất phát từ đáy lòng Lạc Tuyết.
Nếu không có Sở Bắc, đừng nói là lấy lại cổ phần.
Lạc Tuyết nghĩ khéo mình còn bị lợi dụng rồi cũng nên.
“Đây vốn là những thứ thuộc về em mà”.
Sở Bắc mỉm cười an ủi.
“Anh nói rồi, em luôn có hai sự lựa chọn, mãi mãi là vậy!”
“Ừm!”
Lạc Tuyết ngẩn ra, vành mắt đỏ hoe rồi gật đầu.
“Ha ha, tốt quá rồi, con gái, có bản hợp đồng này rồi thì sau này để xem ai dám coi thường chúng ta nữa”.
Chu Cầm đang rất vui sướng, bà ta cầm hợp đồng chuyển nhượng rồi nhìn ngắm như chỉ muốn hoà nó vào trong người mình.
“Được rồi mẹ à, chưa biết đây là phúc hay hoạ đâu”.
Lạc Tuyết thở dài, trong lòng vẫn thấy hơi lo lắng.
Nhớ lại dáng vẻ gượng ép ban nãy của hai bố con Lạc Mai, Lạc Tuyết nghĩ chưa biết chuyện này sẽ đi đâu về đâu.
Nhưng nếu cô đã đồng ý với Lạc Vinh Quang, thì không thể chậm trễ, mà phải nhanh chóng đến tập đoàn Lý Thị ngay.
Việc cấp bách hiện giờ là lấy được một tỷ của Lý Thị đã.
Nếu không, công ty mà phá sản thì sẽ chẳng còn gì nữa cả.
Lạc Tuyết đi đến tập đoàn Lý Thị, còn Sở Bắc đi đón con.
Trong căn biệt thự ồn ào chỉ còn lại một mình Chu Cầm.
…
“Tức điên lên mà! Bố, bố làm thế có khác nào nuôi ong tay áo chứ?”
Ba bố con ông cháu Lạc Vinh Quang vừa lên xe.
Lạc Viễn Hà đã hậm hực rồi lẩm bẩm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-so-bac/443078/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.