Chương 301
Hắn không sợ Sở Bắc, nhưng không có nghĩa là không sợ Lưu Phong.
“Đừng, đừng, tôi biết sai rồi, tôi lạy, đều là do cái miệng của tôi, Sở Bắc, xin cậu hãy niệm tình cũ!”
Lý Nham thực sự sợ hãi, nhìn bóng dáng Sở Bắc sắp rời khỏi phòng riêng.
Hắn ta lập tức chạy tới cửa, dứt khoát quỳ xuống.
Vừa dập đầu vừa lấy tay vả miệng!
Bốp! Bốp! Bốp!
Hắn tát còn mạnh hơn lúc Lưu Phong làm.
Cứ thế dập đầu xuống đất.
Sau vài lần lặp đi lặp lại, trán hắn đã ửng đỏ cả một mảng.
Nhưng nếu Sở Bắc không lên tiếng, hắn thực sự cũng không dám đứng dậy.
“Sở Bắc, coi như vì nhà họ Lạc, mong cậu giơ cao đánh khẽ!”
“Cậu chủ Lưu, đây thật sự là hiểu lầm, tôi biết sai rồi, cho tôi thêm một cơ hội đi!”
Lý Nham sắp khóc đến nơi!
Không ngờ chỉ vì một hiểu lầm nhỏ mà suýt chút nữa đã hại cả nhà họ Lý.
Nếu như phải chết oan thì Lý Nham sẽ không còn chỗ nào để khóc nữa!
Lưu Phong hoàn toàn làm ngơ trước sự cầu xin của Lý Nham.
Nực cười, bây giờ đến hắn còn không thể bảo vệ được mình.
Nếu còn đứng ra giúp Lý nham, nhà họ Lưu của hắn sẽ đi đời mất.
Huống chi, đây còn do tên Lý Nham này tự gây ra chuyện, cho nên cũng chẳng có lý do nào để giúp hắn.
Thấy Lưu Phong không lên tiếng, Lý Nham có hơi chùng xuống.
Lý Nham nghiến răng nhìn Sở Bắc, cả người quỳ dưới mặt đất, không hề động đậy.
“Cậu Sở, Lý Nham tôi sẽ quỳ ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-so-bac/443043/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.