Chương 274
“Chắc!”
Chẳng dễ gì gã mới cất giọng trả lời được, nhưng ngay sau đó tất cả cảm giác chèn ép đều đã biến mất.
Long Tam chỉ thấy toàn thân nhẹ bẫng, song mồ hôi vẫn đổ ra như tắm.
Gã há miệng thở dốc với vẻ sợ hãi.
Nhưng khi nhìn lại thì thấy Sở Bắc vẫn ngồi lặng yên một chỗ.
Như thể mọi chuyện ban nãy đều không hề liên quan đến anh.
“Nói rõ ra xem!”
Long Tam lại hít sâu một hơi, gần như không dám từ chối với yêu cầu của Sở Bắc.
“Năm năm trước, tôi chỉ là một tên vô danh tiểu tốt của Long Hổ Môn thôi, hơn nữa khi ấy Long Hổ Môn không phải có tên gọi như bây giờ, tôi làm gì có quyền lên tiếng chứ!”
Long Tam vừa nói dứt câu, bầu không khí lại rơi vào im lặng.
Long Tam thấp thỏm không yên, còn Thanh Vũ thì gật đầu.
“Thưa cậu chủ, đúng là vậy!”
“Năm năm trước, Long Hổ Môn chỉ mới là một tổ chức nhỏ, hai năm trở lại đây mới vùng lên”.
“Nhưng có không ít người trụ cột của Long Hổ Môn năm xưa đã tham gia vào vụ ấy”.
Nghe thấy vậy, Long Tam lập tức thở phào một hơi.
Sở Bắc cau mày nói: “Còn ai tham gia vào chuyện đó nữa?”
Long Tam căng thẳng: “Tôi chỉ biết là có Vương Khôn, đấy là một trong các trụ cột của Long Hổ Môn. Ngày xưa, tôi là đàn em của ông ta. Tôi nhớ khi ấy, ông ta bảo có nhiệm vụ quan trọng nên đã biến đâu mất mấy ngày liền”.
“Khi ông ta quay về thì bị thương khắp mình mẩy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-so-bac/443016/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.