Chương 230
“Mà này, phòng chúng tôi cũng có không ít người đợi thuê đây, nếu thực sự không trả nổi tiền thì sẵn dịp bây giờ cô mau dọn ra đi!”
“Có thể cho mấy người ở đến bây giờ, tôi cũng đã rất nhân từ rồi, còn tiếp tục như vậy, tôi cũng phải hít gió tây bắc mà sống rồi!”
Nghe chị ta nói một hơi, Lạc Tuyết thở dài trong lòng, vẻ mặt lại càng bất đắc dĩ.
Từ sau khi sinh con gái, cô và mẹ vẫn luôn ở đây.
Tuy cuộc sống túng quẫn, tiền thuê nhà thi thoảng đưa trễ một hai ngày, nhưng chưa từng đến mức không có một đồng nào.
Hơn nữa, nhiều nhất cũng chỉ trễ một ngày mà thôi!
Bây giờ chị Ngô nói như vậy, ít nhiều cũng có chút làm tổn thương người khác!
“Chị Ngô, chị cho thư thả thêm vài ngày đi ạ, chẳng phải còn ba ngày nữa sao? Trong vòng ba ngày, chúng tôi chắc chắn sẽ nộp đủ tiền!”
Lạc Tuyết cắn răng, vẫn cố sức vớt vát!
Dù sao, đột nhiên bị đuổi đi như vậy, cô cũng không thể đưa cả nhà đi lang thang ngoài đường được?
“Ba ngày? Nhỡ đâu vẫn chưa giao đủ thì sao?”
Chị Ngô hừ một tiếng, giọng vịt đực lại nghe càng cay nghiệt!
“Nếu khiến tôi trễ nải cho thuê lại, cô có biết phải đền bao nhiêu tiền không?”
“Nói nghe hay hơn cả hát, cô với mẹ cô y hệt nhau, cũng chỉ có thể mỗi nói miệng được thôi!”
Lạc Tuyết cúi đầu, vẻ mặt chua xót.
Trong lòng dù cảm thấy cực kỳ tủi hờn, nhưng một câu cũng không nói ra lời!
Không dễ gì mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-so-bac/442972/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.