Chương 184
Với việc này, Sở Bắc chỉ mỉm cười.
“Tôi đến nhà họ Lý một chuyến, cô canh ở đây đi. Gã Dương Xuyên này chỉ e là không ít mánh khóe”.
Nói xong thì Sở Bắc chống gậy trúc, thong thả rời đi.
Nhà họ Dương cỏn con không đáng để lo lắng.
Nhưng nếu Dương Xuyên giở mánh khóe đối phó với người nhà của anh thì không ổn.
Văn phòng chủ tịch hội đồng quản trị, tầng năm tập đoàn Lý Thị.
Nhìn người phụ nữ ở trước mặt, Lý Hải Đông cau mày, sắc mặt cũng rất không kiên nhẫn.
“Anh cả, anh làm cái gì vậy chứ? Dù Hải Bắc có lỗi thì anh cũng không cần phải làm thế này chứ? Giờ anh ấy cứ ở nhà cả ngày, chẳng dám đi đâu, gan còn nhỏ hơn cả thỏ đế. Nhưng hỏi anh ấy làm sao anh ấy vẫn cứ không nói. Anh nói xem thế này thì phải sống sao?”.
Đối diện với Lý Hải Đông là một người phụ nữ ngoài 30 tuổi, vẻ mặt tức tối.
Người phụ nữ mặc chiếc váy dài màu vàng sẫm, miễn cưỡng che đi dáng người phốp pháp.
Dưới chân là đôi giày cao gót chuồn chuồn ớt kiểu dáng mới nhất như có thể gãy bất cứ lúc nào.
Đeo chiếc túi Hermes, lớp phấn nền màu trắng trên mặt so được với cả vôi rồi.
Rõ ràng trên người từ trên xuống dưới đều là đồ hiệu nhưng đắp lên người cô ta thì lại như khỉ cái khoác bao tải.
“Đủ rồi, thím đừng có quản việc này nữa, chú ấy giữ được cái mạng này đã phải cảm ơn trời đất rồi”.
Phía đối diện, Lý Hải Đông hừ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-so-bac/442926/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.