Chương 30
Lúc này, cả hai đều đang nhìn Lạc Tuyết và Sở Bắc với vẻ kinh ngạc.
“Chậc chậc, thằng nhóc cậu còn chưa chết sao? Còn mặt mũi tới tận đây cơ à? Da mặt dày như vậy coi như cũng được diện kiến rồi!”
Lý Nham chặn eo Lạc Mai lại, sau đó dùng ánh mắt khiêu khích, miệng cười như không.
Nhìn thấy hai người bọn họ, Lạc Tuyết lập tức nhíu mày.
Cô không hề có chút thiện cảm nào với người chị họ này!
Cho nên cô mới định cúi đầu đi qua, nhưng Lạc Mai lại không chịu để cô đi, vẫn đứng chặn ngay đó.
“Lạc Tuyết, gặp mặt nhau còn không chào lấy một câu! Nếu trở thành bà La rồi thì sẽ coi thường tôi mất? Nhưng mà, hôn lễ còn chưa kết thúc kia mà? Cô đi đâu thế?”
Lạc Mai ngạo mạn ngẩng đầu lên, nói với vẻ không hề có chút khách sáo nào.
“Lẽ nào tìm một tên đàn ông thô tục như này sao? Chẳng lẽ là tên mù hôi thối này à? Chậc chậc, khẩu vị của cô cũng độc đáo thật đấyị!”
Lạc Mai bày ra vẻ chán ghét, Lý Nham bên cạnh cũng cười hùa theo.
“Ai mà biết được, chẳng phải một con tiện nhân sẽ hợp với một tên mù hơn sao? Tôi chỉ không biết liệu La Huy đó sẽ cảm thấy thế nào khi biết chuyện này nhỉ! Bị cắm sừng trong ngày cưới trọng đại à, nghĩ thôi cũng thấy thú vị!”
Cả hai kẻ đánh trống người thổi kèn, mỉa mai không chút kiêng dè.
La Tuyết siết chặt tay, nghiến răng nghiến lợi, cố hết sức để nước mắt không rơi.
Mặc dù cô và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-so-bac/272400/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.