Lục Tử Ca mặc một bộ vest trắng, bên trong là sơ mi màu hồng, cao quý thoát tục, tránh thoát vòng vây của fans hâm mộ, bước lên một chiếc xe thương vụ bảy chỗ.
“Cái này cho anh”, Lục Tử Ca đưa cho Lăng Khôi một chiếc điện thoại Iphone mới tinh: “Làm vệ sĩ của tôi, không thể để người khác xem thường”.
Lăng Khôi bất lực gượng cười, không đưa tay ra nhận lấy.
Không phải Lăng Khôi không mua nổi một chiếc di động tốt hơn, chỉ là anh không chạy theo công nghệ. Bình thường có việc gọi điện liên lạc là được, thói quen rèn luyện từ trong quân đội vẫn giữ y nguyên đến giờ.
“Bình thường chị Ca không đưa đồ cho ai đâu, cho anh di động là coi trọng anh đó, còn không mau nhận đi”, một cô gái mũm mĩm bất chợt nói: “Ngay cả cậu Cường nhà chúng tôi cũng không có cái phúc này đâu”.
“Chị Béo, chị đừng nhắc đến tôi nữa được không”, một người đàn ông vạm vỡ, mặc vest đen, đeo kính râm bên cạnh lạnh lùng nói: “Chị Ca thấy anh ta bủn xỉn quá, không muốn anh ta làm mất mặt thôi”.
Chị Béo là người quản lý của Lục Tử Ca, thường phụ trách thay mặt Lục Tử Ca phát triển nghiệp vụ, quản lý chuyện vụn vặt, có khá nhiều mối quan hệ.
Cậu Cường tên là Trần Cường, là vệ sĩ của Lục Tử Ca từ những ngày đầu, là lính đặc chủng đã giải ngũ. Năm xưa để mời được anh ta về làm vệ sĩ, Lục Tử Ca đã phải trả một cái giá rất cao.
Lục Tử Ca nói: “Lăng Khôi, anh đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phuc-thu/496356/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.