Câu nói của Tô Thần thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, Lăng Khôi cũng vì thế mà trở thành tiêu điểm tại bữa tối.
“Haiz, tôi tưởng rằng đứa ở rể như Lăng Khôi sớm đã ly hôn với Tô Duệ Hân, cút ra khỏi nhà họ Tô rồi chứ. Không ngờ vẫn xuất hiện ở đây”.
“Ăn bám nhà họ Tô ba năm cũng đã đành. Nghe nói còn lăng nhăng ở bên ngoài, cái thứ không bằng cầm thú mà còn dám đến ăn uống miễn phí ở bữa tiệc của bà cụ Tô à? Điều này cũng mất mặt quá rồi, ăn mày còn biết xấu hổ đấy”.
…
Một loạt lời châm chọc và những cặp mắt đang nhìn anh như nhìn thứ đồ rác rưởi.
“Bốp!”
Một cái tát vang dội của Chu Lam giáng lên mặt Lăng Khôi: “Đồ cặn bã, ai cho mày tư cách đến đây hả? Biến đi cho tao!”
Chu Lam chịu đựng tên vô dụng này đủ rồi.
“Mẹ, mẹ đang làm gì vậy?”, Tô Duệ Hân bước lên ngăn Chu Lam lại, sau đó liếc nhìn Lăng Khôi: “Đã bảo anh đừng đắc tội lung tung với người khác. Sao anh vẫn không có chừng mực như vậy. Lát nữa anh cứ đứng bên cạnh sảnh tiệc đi. Đừng để bọn họ châm chọc anh nữa”.
Lăng Khôi im lặng rất lâu.
Đổi lại là người khác làm như vậy thì anh đã muốn gϊếŧ người rồi.
Nhưng vì Tô Duệ Hân, anh vẫn nên cố chịu đựng.
“Ồ”.
Lăng Khôi cũng không phản bác, lặng lẽ đứng trong góc của sảnh tiệc.
Mọi người nhìn Tô Duệ Hân giải vây cho Lăng Khôi thì không tiếp tục soi mói Lăng Khôi nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phuc-thu/496339/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.