Chương trước
Chương sau
Lỗ tai nào của anh nghe thấy tôi khích lệ anh hả?
Anh có thể đổi phương thức ra bài khác được hay không?
Suy nghĩ của tôi đều bị anh làm rối loạn rồi.
Cư Sĩ Bạch Y cả giận nói: “Nhanh mồm nhanh miệng ở chỗ này, căn bản là không có nửa điểm có thể dùng được. Tôi niệm tình anh là người mới đến không hiểu quy tắc, tôi có thể cho anh một cơ hội.”
“Bây giờ lập tức mang theo người của anh quy thuận dưới trướng của tôi, làm nô lệ của tôi, tôi có thể cho các người một con đường sống”
“Nếu không, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của các người!”
Diệp Huyền Tân nhịn không được nói: “Nói nhảm nhiều quá muốn đánh liền đánh, đừng nói nhảm nhiều như vậy”
Satan nói: “Cậu Diệp tôi cũng nghe đến mà phiền, nếu không cứ để tôi trực tiếp ra tay được không”
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Giết!”
Satan gầm lên giận dữ: “Các anh em, giết hết bọn họ cho tôi, xông lên!”
Diệp Huyền Tân là người dẫn đầu phát động công kích.
Cư Sĩ Bạch Y sắp bị bọn họ chọc tức đến bể phổi rồi.
Đậu phộng nó, cái tình huống này là như thế nào vậy, làm sao lại có cảm giác không phải chúng tôi đến đánh lén các người, mà là các người đến công kích chúng tôi vậy?
Chuyện phát triển vượt khỏi dự đoán của Cư Sĩ Bạch Y.
Nhưng mà rất nhanh anh liền tỉnh táo lại.
Cho dù đối phương có mạnh miệng thì như thế nào?
Thực lực của bọn họ không bằng mình, hơn nữa số lượng người cũng ít hơn mình, bọn họ thua là chuyện không thể nghi ngờ gì.
Cư Sĩ Bạch Y giận hô: “Giết, giết bọn họ một mảnh giáp cũng không được chừa!”
Giết!
Cuộc chiến hết sức căng thẳng, hiện trường loạn thành một đoàn.
Đàn em Cư Sĩ Bạch Y đều là người lão luyện của khu đoàn Bách Phu, bọn họ ai nấy đều vạm vỡ hung ác, năng lực tác chiến của mỗi cá nhân đều cao hơn một cấp bậc so với đàn em của Diệp Huyền Tân.
Hơn nữa số lượng người bên kia nhiều hơn rất nhiều so với số lượng người của Diệp Huyền Tân, vừa giao chiến rõ ràng bên Diệp Huyền Tân yếu thế hơn.
Satan giao đấu với Cư Sĩ Bạch Y.
Cư Sĩ Bạch Y cũng là cảnh giới nửa Bộ Phong Vương, hơn nữa kinh nghiệm tác chiến của anh ta vô cùng phong phú. . Truyện hay luôn có tại [ TR ÙMTRUYỆN.ME ]
Cho nên cùng là cảnh giới nửa Bộ Phong Vương Satan ở trước mặt Cư Sĩ Bạch Y vô cùng bị động, bị đánh không ngừng lùi lại phía sau, không hề có lực chống trả.
Cư Sĩ Bạch Y nhe răng cười: “Ha ha, chỉ có ngần ấy thực lực, không cảm thấy mất mặt hay sao?”
“Hùng Ưng tên kia đúng là làm mất mặt Bách Phu Trưởng chúng ta, lại thua dưới tay kẻ yếu như thế này”
“Đi chết hết đi”
Satan sắp không chống đỡ được rồi, giận dữ gầm lên: “Con mẹ nó, đừng trốn nữa, thời điểm cần các người đến rồi mau ra đây chiến đấu đi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.