Cắt da thịt, nhét ớt muối vào trong, lăng trì, cắt tai…
Hết lần này tới lần khác những thủ đoạn này không đe dọa tính mạng, chỉ là đem lại cảm giác đau đớn kịch liệt…
Ưng Nhãn cảm giác như mình sống còn không bằng chết, như chỉ còn lại một giọt máu…
Đúng lúc anh ta tuyệt vọng thì một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Lý Nghĩa Chính, Lý Nghĩa Hồng, dừng tay!”
Là Diệp Huyền Tân tới.
Thực ra Diệp Huyền Tân đã tới từ lâu nhưng anh đứng nấp vào một góc không xuất hiện, để mặc cho hai anh em Lý Nghĩa Chính giày vò Ưng Nhãn.
Nhìn thấy hai anh em bọn họ tiêu hao năng lực còn khoảng một nửa, Diệp Huyền Tân mới đi ra ngăn cản bọn họ.
Hiện giờ Ưng Nhãn vẫn chưa thể chết, giữ anh ta lại vẫn còn có ích.
Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng vội vàng dừng tay.
Ưng Nhãn khổ sở cầu xin Diệp Huyền Tân: “Anh Diệp, cầu xin anh… xin anh cho tôi được chết sớm”
Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng nhìn Diệp Huyền Tân: “Anh Diệp, sao anh lại tới đây?”
Diệp Huyền Tân hỏi: “Trút giận xong chưa?”
Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng nhìn nhau: “Vẫn chưa hết tức: Diệp Huyền Tân nói: “Được rồi, hai người đi trước đi, tôi có mấy câu muốn nói với Ưng Nhãn”
Hai anh em Lý Nghĩa Chính không dám không nghe theo mệnh lệnh của Diệp Huyền Tân.
Hai người bọn họ quay người rời đi.
Ưng Nhãn vẫn còn cầu xin: “Anh Diệp, cầu xin anh… cho tôi được chết một cách nhanh gọn”
Diệp Huyền Tân nói: “Ưng Nhãn, muốn sống hay muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090393/chuong-2594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.