Diệp Huyền Tân nói: “Diệp Huyền Tân, chẳng qua là kẻ vô danh tiểu tốt mà thôi”
“Diệp Huyền Tân?” Ông cụ trâm tư suy nghĩ một lúc: “Ngược lại có chút quen tai, nhưng cụ thể thì tôi lại không thể nhớ ra được”
“Cậu muốn đổi vật tư gì?”
Diệp Huyền Tân: “Đổi thịt”
Được!
Ông cụ cười nhẹ: “Vừa đến chưa được mấy ngày, mà đã tích góp đủ Linh Thủy để đổi thịt, người trẻ tuổi thật tốt mà”
“Cậu muốn đổi bao nhiêu thịt?”
Diệp Huyền Tân: “Một trăm giọt Linh Thủy đổi lấy hai mươi cân thị Cái gì!
Tay ông cụ khẽ run: “Cậu vừa mới nói…một trăm giọt Linh Thủy? Thật hay đùa vậy?”
Diệp Huyền Tân móc bình sứ ra đưa cho ông cụ xem: “Lão tiền bối, ông nói xem là thật hay là đùa”
Khóe miệng ông cụ giật giật: “Một trăm giọt Linh Thủy, trước đây tôi còn không dám nghĩ tới. Càng huống chỉ mới có mấy ngày…”
“Người trẻ tuổi, cậu nói thật cho tôi biết, làm sao trong thời gian ngắn như vậy mà cậu có thể có được một trăm giọt Linh Thủy?”
Diệp Huyền Tân nói: “Đương nhiên là thu thập từng giọt từng giọt một.”
Ông cụ có vẻ không tin: “Người trẻ tuổi, cậu không cần phải lừa gạt ông già cổ hủ này. Theo lý thuyết mà nói, một đoàn đội thu thập Linh Thủy chỉ vừa vặn có thể lấp đầy bụng, cho dù có giàu có, cũng không có đến ba bốn giọt đâu.”
“Càng huống chỉ, nếu trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà có được một trăm giọt Linh Thủy, ma mới tin”
“Cậu nói cho tôi biết, những giọt Linh Thủy này có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090380/chuong-2581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.