“Năm giọt linh thủy được nửa ký thịt, anh hứng thú không?
Bên kia có một con đường.”
Diệp Huyền Tân lắc đầu: “Thôi, nói sau đi”
“Lý Nghĩa Chính Lý Nghĩa Hồng, chuyển màn thầu đi”
Được.
Lý Nghĩa Chính Lý Nghĩa Hồng vội vàng chuyền đồ ăn xuống.
Đợi họ về rồi, Diệp Huyền Tân hỏi Trần Đức Tài và Đỗ Quyên: “Mọi người từng ăn thịt chưa?”
Trần Đức Tài và Đỗ Quyên bỗng chốc á khẩu.
“Không đói chết ở đây là may rồi, miễn bàn tới việc dùng năm giọt linh thủy đổi nửa ký thịt”
Trần Đức Tài nói thêm: “Tuy nhiên có khả năng mấy thằng kia từng ăn thịt rồi”
Anh ta lặng lẽ chỉ mấy gã vạm vỡ đang nằm ngủ trong góc.
Diệp Huyền Tân nói: “Bọn họ gom được nhiều linh thủy lắm à”
Trần Đức Tài lắc đầu: “Đương nhiên không phải, ý tôi là họ từng ăn thịt người.”
Từng ăn thịt người…
Thế thì nơi này là địa ngục, nói vậy cũng không quá đáng.
Ưng Nhãn nhìn hộp màn thầu dưới chân Diệp Huyền Tân, ánh mắt toát lên vẻ độc ác xen lẫn không cam lòng.
Vốn dĩ một nửa số đồ ăn này thuộc về mình, mà giờ đây…
Anh ta đành phải ngậm bồ hòn.
Nhân lúc Diệp Huyền Tân không để ý, Ưng Nhãn lén chui vào hốc cây của Đầu To.
Đầu To không vui: “Thăng chết tiệt này, ai cho mi tự tiện xông vào phủ của ông?”
Ưng Nhãn vội vàng nói: “Anh Đầu To, em có chuyện quan trọng muốn báo với anh. Vị trí đội trưởng vô cùng nguy nan.”
Đầu To hỏi: “Tức là sao?”
Ưng Nhãn nói: “Anh đoán thử em vừa nghe họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090368/chuong-2569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.