Diệp Huyền Tân liếc xéo người phụ nữ mang thai một cái: “Cô đừng hiểu nhầm, tôi cứu cô là vì đứa bé trong bụng cô là một sinh mạng vô tội, không liên quan gì đến cô”
“Cho nên cô không cần phải cảm ơn tôi”
Người phụ nữ mang thai khăng khăng nói: “Ân nhân, sau này tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu, tôi sẽ làm người hầu của cậu, chỉ xin ân nhân hãy thu nhận”
Diệp Huyền Tần nói: “Bây giờ mời cô rời đi ngay lập tức, đừng có ảnh hưởng việc tôi nghỉ ngơi.”
Người phụ nữ mang thai dập đầu: “Ân nhân, sau này tôi sẽ là người hầu của cậu, cậu muốn đánh thì đánh mà muốn chửi thì cứ chửi”
Nói xong, cô ta lui về sau mấy bước, đứng dậy đi qua một bên.
Diệp Huyền Tân không quan tâm cô ta, nhắm mắt mà nghỉ ngơi.
Lão Tôn và Sói Đói lại không chịu tha cho Diệp Huyền Tân.
Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, dùng ánh mắt để trao đổi với nhau.
Một lát sau, hai người lần lượt gật đầu, đã thống nhất được ý kiến: Họ phải bắt tay nhau mà giết chết Diệp Huyền Tân.
Đợi một tiếng sau, khi không gian đã hoàn toàn yên lặng, yên lặng đến bất thường.
Diệp Huyền Tân vẫn không hề nhúc nhích, rõ ràng đã ngủ say rồi Sói Đói nhặt một hòn đá mà ném về phía Diệp Huyền Tân.
Hòn đá bay trúng lòng bàn chân của Diệp Huyền Tân, phát ra một tiếng động nhỏ bé, nhưng không hề lay động được Diệp Huyền Tân.
Sói Đói thầm vui trong lòng: Diệp Huyền Tân ngủ say rồi, cuối cùng cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090349/chuong-2550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.