“Sail” Đối phương nói: “Sai hoàn toàn rồi, đây là mạng, là mạng sống của ông đây!”
“Cậu mượn mạng của tôi, cậu cảm thấy tôi sẽ cho mượn sao?”
Diệp Huyền Tân nhíu mày: “Tôi nói rồi, ngày mai tôi sẽ trả lại cho anh hai cái”
“Thôi đi”
Đối phương vẫn không đồng ý như trước: “Chỉ bằng đứa như cậu thì mai chắc chẳng lấy được giọt linh thủy nào. Còn bảo trả hai cái, cậu lấy cái gì mà trả? Lấy da mặt của cậu sao?”
Diệp Huyền Tân gần mất hết kiên nhẫn, thẳng tay giật lấy chiếc bánh bao chay trong tay anh ta: “Nam tử hán đại trượng phu, nói được làm được. Ngày mai không trả được cậu hai cái bánh bao chay thì tôi cho cậu mạng tôi.”
“Vãi”
Bánh bao chay bị cướp đi, đối phương giận tím mặt, nhảy dựng lên mà đánh Diệp Huyền Tân.
Nhưng mà chỉ bằng đối phương mà lại dám đấu lại Diệp Huyền Tân, thực sự là người ngốc nói mê mà.
Nắm tay của anh ta còn chưa đến chõ Diệp Huyền Tân, nắm đấm của Diệp Huyền Tân đã chạm vào bụng anh ta rồi.
Đối phương ngã bịch xuống đất, cơ thể cuộn tròn thành một đống, giờ thở mạnh cũng không được.
Diệp Huyền Tân: “Đừng có chọc vào tôi, nếu không thì tôi không những không trả lại bánh bao chay cho cậu, mà còn giết cậu luôn giờ, nhét bánh bao chay vào trong miệng, cứ sợ Diệp Huyền Tân đổi ý.”
Ưng Nhãn nhìn Diệp Huyền Tân, dở khóc dở cười: tài đấy, không nhìn ra anh là người si tình như thế đấy”
Anh ta còn cho rằng Diệp Huyền Tân nhìn trúng người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090344/chuong-2545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.