Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng nhìn Ưng Nhãn với ánh mắt tràn đầy phẫn nộ và ác ý.
Hai người không chút do dự nhào về phía Ưng Nhãn: “Mẹ nó con mẹ nhà mày, hôm nay bọn tao giết chết mày!”
Ưng Nhãn cũng nổi giận: “Hừ, hai tên chó vong ân phụ nghãi, nếu như năm đó không phải tao ra tay thì bố mẹ mày đã sớm bệnh chết rồi. Đến hôm nay tao mới lấy mạng bọn họ, đã tính hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi”
“Còn cả bọn mày, nếu không có tao thì cũng chẳng là cái thá gì hết!”
“Bây giờ không những không biết cảm ơn, còn cắn ngược lại tao, đúng là lương tâm bị chó ăn rồi”
Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng văn bản không nghe thấy gì nữa, tiếp tục nhào về phía Ưng Nhãn.
Ưng Nhãn cũng nổi giận, nhìn như tùy tiện đá ra hai cũ, hai anh em Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng bị đá bay ra ngoài, sau khi ngã xuống cả người cuộn tròn lại, vô cùng đau khổ.
Ưng Nhãn: “Bây giờ cho bọn mày một cơ hội, ngoan ngoãn theo bọn tao, tao có thể không truy cứu chuyện mày xúc phạm đến tao. Nếu không, giết hết!”
Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng cắn chặt hàm răng: “Bọn tao kể cả có phải liều mạng cũng muốn giết mày!”
“Đúng là ngu xuẩn” Ưng Nhãn thở dài, nói với Đại Đầu: “Anh Đại Đầu, người của anh đâu, để họ ra đi”
Đại Đầu búng tay một cái.
Rầm rầm, rầm rầm!
Bốn phía đều hỗn loạn, sau đó bảy bóng người nhảy từ bên cạnh trên cây đại thụ nhảy xuống, tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090341/chuong-2542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.