Diệp Huyền Tân lại nói: “Hãy mở ra cả phần mộ của Lý Nghĩa Hồng.”
Được rồi.
Phần mộ kia của Lý Nghĩa Chính trống rỗng, có lẽ phần mộ của Lý Nghĩa Hồng cũng sẽ bị rỗng.
Đào ra mộ phần bị rỗng, theo kiêng kị thì không có gì là tốt cả.
Lúc này Lão Quang Quân lại vén tay áo lên, khí thế ngất trời bắt đầu làm.
Một bên, ánh mắt của người đồng hương xung quanh vừa hâm mộ vừa căm hận.
Sớm biết đã không có gì trong mộ, thì bọn họ cũng dám đào luôn.
Ai, bỏ qua một cơ hội phát tài tốt như vậy chứ.
Phần mộ của Lý Nghĩa Hồng cũng bị đào lên, lộ ra quan tài lớn.
Cũng là quan tài ván gỗ đơn giản như vậy.
“Mở ra!” Diệp Huyền Tân ra lệnh.
Được rồi!
Lão Quang Quân dùng xẻng sắt cạy mở quan tài, bên trong cũng rỗng tuếch như thế.
Mấy người đồng hương lại lần nữa châu đầu ghé tai nghị luận ầm ï.
“Thôi, thi thể của bọn họ trăm phần trăm là bị trộm”
“Là ai làm đây, ngay cả thi thể cũng không buông tha”
“Thật sự là biến thái mà, trong thôn của chúng ta từ lúc nào lại có loại biến thái như này!”
Diệp Huyền Tân nói: “Thi thể của bọn họ không phải bị trộm”
Mấy người đồng hương tò mò nhìn Diệp Huyền Tần: “Không phải bị trộm, vậy thì thế kia đi đâu?”
Diệp Huyền Tân: “Trên thực tế, bọn họ cũng chưa chết, là chính bọn họ đã chạy trốn”
“Các người nhìn quan tài này đi, quan tài là trạng thái bị mở ra từ bên trong, mà không phải bị phá hủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090299/chuong-2500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.