Diệp Huyền Tần nở một nụ cười quỷ dị: “Không sai, đoán đúng rồi đấy
Tút tút tút.
Điện thoại đã bị dập tắt.
Michelle Accord cảm thấy trời đất như sập xuống, tay chân không còn chút sức lực nào, ngồi phịch xuống ghế.
Cậu ta khó khăn mà ngẩng đầu lên nhìn về những người xung quanh, tinh thần vô cùng uể oải, mỗi lưỡi không khốc.
Thần soái của Đại Hạ, quả nhiên là danh bất hư truyền.
Thương hội Hồng Mông thực sự là vô cùng khủng bố.
Chỉ trong nửa giờ đồng hồ đã có thể ép một gia tộc giàu có đi đến bước đường cùng, không thể nhấc chân nửa bước.
Đây là giết người không thấy máu mà!
Điện thoại của Michelle Accord lại vang lên, là bố cậu ta, Michelle Reagan gọi đến.
Không cần nghĩ cũng biết là gọi đến để hối thúc cậu ta cứu gia tộc rồi.
Ha ha ha ha!
Đột nhiên Michelle Accord ngửa mặt lên trời cười điên loạn: “Thương hội Hồng Mông, giỏi thật đấy. Cả thế giới này người có thể ép gia tộc Michelle nhà tôi đi đến bước đường này, chỉ có mỗi các người mà thôi”
“Nhưng mà, các người cho rằng đã đẩy gia tộc Michelle nhà tôi vào bước đường cùng rồi sao, nhầm to rồi.”
“Xem ra, chỉ đành đánh ra đòn đánh cuối cùng của gia tộc tôi rồi.”
Nói xong, ánh mắt của cậu ta trở nên rất kỳ lạ, nhìn về phía Hồng Thất Gia: “Thất Gia à, anh là người của Đại Hạ, chắc anh phải nghe nói qua Huân chương Đại Hạ hòa bình rồi chứ?”
Nghe đến sáu chữ Huân chương Đại Hạ hòa bình, sắc mặt của Hồng Thất Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090242/chuong-2443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.