Diệp Huyền Tần khẽ gật đầu: “Không!
Âm!
Não của những người ở chỗ này lập tức bùng nổ
Tình huống gì vậy nè, con mẹ nó rốt cuộc là tình huống gì vậy nè.
Bát gia thần thánh ở trong lòng của chúng ta hắn là phải ngồi tít ở trên cao, không ai có thể lay động được mới đúng, nhưng vì sao giờ phút này lại vô cùng hèn mọn và khúm núm với Diệp Huyền Tần như vậy.
Thậm chí còn thấp hơn cả cách mà bọn họ đối với Bát gia.
Con mẹ nó rốt cuộc tên họ Diệp này có lai lịch gì mà sao có thể khiến cho Bát gia ngoan ngoãn đến như vậy. Có mấy người nhát gan bị dọa đến hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.!
Còn có vài người đầu óc nhanh nhẹn hơn muốn lén lút chạy đi nhưng mà đã bị bảo vệ mạnh mẽ ngăn lại. Bọn họ không còn cách nào khác đành phải móc tiền ra hối lộ bảo vệ.
Nhưng không ngờ bảo vệ lại hét lớn lên một tiếng: “Vậy mà các người lại muốn hối lộ tôi, đúng là không biết xấu ho!”
Tiếng hét lớn này lập tức dẫn đến vô số ánh mắt chú ý, bao gồm cả Diệp Huyền Tần và Bát gia.
Chỉ ánh mắt của Diệp Huyền Tần và Bát gia thôi đã lập tức khiến cho một người trong đó sợ vỡ mật, miệng phun ra dịch mật ngã xuống đất run rẩy giống như không thể cứu nổi
Diệp Huyền Tân liếc nhìn Tiểu Bát: “Bắt đầu đi, đừng làm trễ thời gian của tôi”
Vâng ạ.
Tiểu Bát sảng khoái đồng ý một câu.
Trái tim của mọi người đều dâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090209/chuong-2410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.