Sau khi được sự cho phép của Diệp Huyền Tần, lúc này Lý Bảo Khánh mới chật vật xông tới cửa, mở cửa cho Vương Chấn Nam.
Một người đàn ông mặc đồ vest thẳng thớm, trông nhã nhặn lịch sự sải bước đi vào.
Ông ta thấy trong văn phòng tan nát một mảnh, Lý Bảo Khánh thì vô cùng chật vậy, không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh.
Chuyện còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của ông ta nhiều.
“Ông Lý, ông đây là làm sao vậy?” Vương Chấn Nam hỏi.
Lý Bảo Khánh trong lòng sợ hãi mà nhìn Diệp Huyền Tần: “Là… là anh ta.
Lúc này ánh mắt của Vương Chấn Nam mới dừng trên người của Diệp Huyền Tần.
Ông ta lướt nhìn trên dưới Diệp Huyền Tần một lượt, không nhịn được mà cười khẩy một tiếng.
“Ông Lý, ông càng ngày càng vô dụng rồi. Đến cả một tên vớ vẩn cũng không giải quyết nổi nữa.
Lý Bảo Khánh vội vàng nói: “Anh Vương, anh ta không phải tên vớ vẩn đây, anh ta giỏi đánh người lắm…
Vương Chấn Nam: “Giỏi đánh cái gì. Không nhìn thấy trên người anh ta cộng lại chẳng được nổi 3 triệu sao, hạng người này chính là điển hình của loại nghèo tới điện muốn tới đây cướp tiền”
Cho rằng đối phương chỉ là một kẻ vớ vẩn nghèo nàn,
Vương Chấn Nam cũng không thèm quan tâm nữ Ông ta búng tay một cái: “Vào đi.”
Bình bịch bình bịch bình bịch!
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân hỗn loạn, trong chớp mắt, hơn hai mươi tên côn đồ đi vào, đứng chật kín bên trong phòng.
Diệp Huyền Tần bị đám côn đồ bao vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090183/chuong-2384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.