Đợi khoảng mấy phút đồng hồ, Lý Bảo Khánh vẫn không có phản ứng gì, sức kiên nhẫn của Diệp Huyền Trân đã hết, lạnh lùng nói: “Ông Lý, đây chính là tác phong làm việc của Quỹ đầu tư Hồng Sam ông à?” Tay Lý Bảo Khánh dừng lại, phẫn nộ ném bút xuống sàn, tức giận mà nhìn Diệp Huyền Tần: “Khốn nạn, dám làm phiền tôi!”
“Có biết rằng, viết chữ quan trọng nhất là ý cảnh. Bây giờ anh vừa lên tiếng, liền cắt đứt ý cảnh của tôi, khiến thư pháp của tôi không còn linh hồn nữa, anh, tội đáng muôn chết!”
Ha ha!
Khuôn mặt Diệp Huyền Tần đầy vẻ cười cợt: “Ông Lý đúng là ra vẻ thật đấy nhỉ, chẳng qua tôi chỉ làm phiền ông viết chữ, ông đã định tội cho tôi rồi, tội đáng muốn chết? Cho dù là hoàng để ở thời cổ đại, cũng không bá đạo hoang đường tới như vậy”
Lý Bảo Khánh khinh thường mà liếc nhìn Diệp Huyền Tần: “Sao nào, anh cảm thấy tôi không có bản lĩnh đấy à?” Diệp Huyền Tần: “Xin lỗi, tôi đúng thật là cảm thấy ông không có cái bản lĩnh đó. Lý Bảo Khánh cười ha ha.
“Vậy được, anh về mà chờ
Được! đi, trong vòng mười ngày, tôi sẽ khiến anh nhận rõ thủ đoạn của tôi”
Diệp Huyền Tần: “Tôi vẫn chưa đi được, tôi còn chưa thể hiện ý định tới đây của tôi nữa.
Lý Bảo Khánh lười biếng liếc nhìn Diệp Huyền Tần: “Diệp Huyền Tần của Tập đoàn Diệp Linh?”
Diệp Huyền Tần gật đầu: “Đúng vậy. Lý Bảo Khánh: “Vậy không cần phải nói nữa, tôi biết ý định khi tới đây của anh. Muốn Quỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090181/chuong-2382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.