Từ Lam Khiết: “Lam Châu, bận gì không?”
Giọng nói của Lam Châu lộ ra chút căng thẳng: “Lam Khiết, tại sao cậu đột nhiên lại gọi điện thoại cho tớ thế?” Từ Lam Khiết: “Tớ gọi cho cậu không phải là chuyện bình thường sao? Việc này có gì kỳ lạ?” Lam Châu nói: “Trước đây cậu chỉ gọi cho tớ trong giờ tan sở, tại sao hôm nay đang trong giờ làm việc lại gọi cho tó?”
Từ Lam Khiết nói: “À, trong giờ làm việc gọi điện, đương nhiên là bàn chuyện làm ăn. “Lam Châu, mấy hôm trước không phải cậu muốn mua lại công ty Diệp Linh của tớ sao? Tớ thấy chúng ta có thể bàn bạc một chút.”
Lam Châu nhanh chóng khẩn trương nói: “Lam Khiết, xin lỗi nhé, đột nhiên tớ lại không muốn tập đoàn Diệp Linh nữa rồi.”
Từ Lam Khiết tò mò hỏi: “Tại sao lại đổi ý nhanh như vậy chứ.”
Lam Châu hít sâu một hơi thật sâu rồi nói: “Không có gì cả, chỉ là không muốn thôi. Gian hàng này của tớ đã đủ để tôi bận bịu rồi, nếu lại tiếp nhận thêm tập đoàn Diệp Linh nữa, thì e rằng sống không nổi mà mệt chết tớ mất đấy!”
Từ Lam Khiết nói: “Lam Châu, hay là như vậy đi, tớ thấy cậu thật sự rất muốn tập đoàn Diệp Linh, tớ sẽ tặng luôn tập đoàn Diệp Linh cho cậu, cậu thấy thế nào?” Nếu như Lam Châu lại từ chối lần nữa, thì chuyện này hoàn toàn vô cùng điên rồi.
Lam Châu do dự một chút, cuối cùng hạ thấp giọng mà nói: “Lam Khiết, không phải tớ không muốn, thật sự là… Ôi, để tớ nói cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090168/chuong-2369.html