Thần Cốt nhẹ nhàng đánh vỡ lớp bình phong đó, xông thắng đến trước ngực của Diệp Huyền Trân Tốc độ của Thần Cốt gần như bằng tốc độ ánh sáng, còn nhanh hơn cả so với trước đó, Diệp Huyền Tần đến một chút thời gian để phản ứng lại cũng không có nữa.
Xong đời rồi!
Đầu óc của Diệp Huyền Tần ngợ ra, lần đầu tiên anh ấy cảm thấy bất lực đến như vậy.
Cũng trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc như thế, Thần Long vừa rồi còn chui vào trong cơ thể của Diệp Huyện Tân để trốn thì lại một lần nữa hiện thân ra, thừa cơ hội Thần Cốt chưa kịp phản ứng ra thì đã cuốn lấy người nó, tham lam điên cuồng hấp thụ lấy khí vận trên người của Thần Cốt
Còn đòn đánh trộm này của Long Thần Vận Quốc thì đã giúp cho Diệp Huyền Tần lấy được một chút thời gian, nhưng cũng chỉ với một chút thời gian đó thì cũng đã đủ cho Diệp Huyền Tân phản ứng ra.
Anh nhanh chóng di chuyển sang bên cạnh để xem mình có tránh được đòn tấn công của Thần Cốt hay không. Thần Cốt ra sức rung chuyển, Long Thần Vận Quốc cứ thế bị đánh bay, kêu lên một tiếng vô cùng thảm thiết.
Diệp Huyền Tần nhìn Long Thần Vận Quốc, cười khổ nói: “Long Thần Vận Quốc, ông đây quả không nhìn nhầm mi. Hóa ra không phải mi sợ đánh nhau, mà là muốn đánh lén”
Long Thần Vận Quốc than thở không ngừng: “Đừng có hiểu lầm, tôi chỉ muốn hấp thu số mệnh của nó mà thôi.”
“Họ Diệp kia, còn không mau nhanh chóng nghĩ cách đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090155/chuong-2356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.