Cảnh tượng trước mắt vô cùng rộng lớn và rực rỡ.
Không ngờ bọn họ đã đi xuyên qua núi Hoàng Sa để đi tới mặt sau của ngọn núi này.
Mặt bên kia của núi Hoàng Sa là một vực thẳm dựng đứng, sâu không thể dò, nhìn mãi cũng không thấy đáy đâu.
Bọn họ có thể nghe thấy rõ tiếng sóng dội âm ầm dưới vực, âm thanh vô cùng đỉnh tai nhức óc.
Một mùi hôi thối bốc từ dưới vực lên, mùi này hình như giống với mùi xác thị Diệp Huyền Tân có hơi quen thuộc với mùi xác thối này.
Anh nhìn Độc Lang: “Độc Lang, cậu có ngửi thấy mùi gì không?”
Độc Lang gật đầu: “Em có ngửi thấy. Anh, mùi tử thi bám theo em trong bóng tối ngày hôm đó rất giống với mùi xác thối này”
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Ừ. Tôi cũng đã nghỉ ngờ từ lâu. Kẻ bám theo ngày hôm đó nhất định có liên quan tới Đại Vu Miêu Kỳ, bây giờ nhìn lại thì đúng là như vậy.
Chiến thần Côn Luân nhìn xuống đáy vực phía dưới rồi nói: “Thần sư, phía dưới này hẳn là Vạn Thi Nhai, bên dưới có đến hàng vạn xác chết?”
Diệp Huyền Tân trâm giọng nói: “E rằng chỉ có nhiều chứ không ít hơn con số đó, nếu không thì cũng không phát ra mùi hôi thối như vậy?”
Rắc rắc!
Đúng vào lúc đó, tảng đá bên cạnh bắt đầu tách lìa ra.
Diệp Huyền Tân lập tức dặn dò: “Có lẽ chủ tử sắp xuất hiện rồi, phải vô cùng cẩn trọng, luôn ở trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu”
Đã rõ!
Ánh mắt của mấy người nhìn chăm chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090134/chuong-2335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.