Diệp Què gật đầu: “Đúng, đúng là tôi”
Cô gái nói: “Anh Diệp, anh có thể dẫn tôi tới núi Hoàng Sa và bình an quay trở lại đúng không?”
Diệp Què thở dài một hơi: “Xin lỗi, tôi không dẫn cô lên núi được”
Vì sao?
Cô gái kinh ngạc hỏi.
Diệp Què: “Bởi vì núi Hoàng Sa chính là một cái by, lên đó rồi nhất định sẽ chết”
Làm sao có thể như vậy được?
Cô gái kinh ngạc kêu lên một tiếng: “Không phải chỉ là một ngọn núi thôi sao, chẳng lẽ còn có đầm rồng hang hổ, ai vào đó cũng sẽ chết sao?”
Lúc này giọng nói của chủ quán cơm vang lên: “Ai ở ngoài cửa vậy?”
Chủ quán cơm nhanh chóng ra tới nơi: “Cô gái, sao cô vẫn còn chưa đi?
Cô gái chỉ vào mấy người Diệp Huyền Tân rồi nói: “Bọn họ nói rằng nếu tôi lên núi Hoàng Sa thì chỉ có con đường chết”
Hả?
Không gian tối mờ nên chủ quán cơm chưa nhận ra ngay mấy người Diệp Huyền Tân.
Anh ta mở đèn lên, lần này mới nhìn rõ bọn họ.
“Là các anh sao? Sao các anh lại tới đây?”
Chủ quán cơm thấy hơi khó hiểu, bảy ngày trước chính anh ta là người chỉ đám người này đi tới gặp Diệp Què.
Theo như lệ cũ hiện giờ những người này phải biến thành những xác chết rồi mới phải, vì sao cả đám người này vẫn ngon lành đứng trước cửa nhà anh ta như vậy.
Tên Diệp Què mắt chó này không hiểu đã làm việc kiểu gì?
Diệp Huyền Tân nhìn Diệp Què: “Diệp Què, anh không có gì để nói với anh ta sao?”
Chủ quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090131/chuong-2332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.