Tổ Trùng Bạch Miêu: “..”
Tim tôi đau quá, anh nghĩ tôi thích nói đùa với anh lắm à.
Diệp Huyền Tân nói: “Được rồi, Tổ Trùng Bạch Miêu, bây giờ hãy ra lệnh cho trùng Đồng Tâm rời khỏi cơ thể của Trình Hạ Vũ đi”
“ừ”
Tổ Trùng Bạch Miêu gật đầu, tiếp đó sử dụng sức mạnh ý niệm để ra lệnh cho trùng Đồng Tâm tách ra khỏi cơ thể của Trình Hạ Vũ.
Hiện tại Tổ Trùng Bạch Miêu chính là chủ của trùng Đồng Tâm, thế nên nó không dám cãi lại lệnh.
Trình Hạ Vũ há miệng, nôn ra một ngụm máu đen, trong bãi máu có một con sâu nhỏ cỡ như con giòi, đây chính là trùng Đồng Tâm.
Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyên nhìn và rợn hết cả tóc gáy, tưởng tượng đến cảnh con sâu này trú ngụ trong cơ thể của Trình Hạ Vũ bấy lâu nay mà nổi hết cả da gà.
Mà Trình Hạ Vũ thì lại hớn ha hớn hở nhìn trùng Đồng Tâm: “Cái con trùng này thật là kỳ lạ, thế mà lại có thể bò lung tung trong cơ thể người như vậy nhỉ…”
Diệp Huyền Tân nhấc chân lên định giãm lên trùng Đồng Tâm.
Có điều Tổ Trùng Bạch Miêu lại lập tức ngăn cản Diệp Huyền Tân: “Từ từ”
Diệp Huyền Tân tò mò nhìn Tổ Trùng Bạch Miêu: “Làm sao vậy?”
Tổ Trùng Bạch Miêu: “Tôi cảm thấy tốt nhất là anh đừng giết trùng Đồng Tâm…nếu như anh còn muốn tìm kẻ hạ cổ để báo thù”
Diệp Huyền Tân hỏi: “Nói vậy là sao?”
Tổ Trùng Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090096/chuong-2297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.