Tổ Trùng Bạch Miêu: “Xin chủ nhân tha mạng, Tiểu Bạch biết sai rồi”
Diệp Huyền Tân nói với Trình Hạ Vũ: “Cá Nhỏ, con sâu này là do anh gọi đến, cốt yếu là để chữa bệnh cho em đấy”
“Chờ chốc nữa lúc chữa bệnh sẽ hơi đau một chút, em cố gắng chịu đựng nhé”
Trình Hạ Vũ gật gật đầu.
Tổ Trùng Bạch Miêu bay lên tầng không, điên cuồng đập cánh, định tạo ra tần số đồng bộ với trùng Đồng Tâm trong cơ thể của Trình Hạ Vũ.
Có điều nếu muốn bắt ép loài trùng khác loại sinh ra sự cộng hưởng, khiến nó phải nhận chủ là một chuyện cực kỳ khó khăn, Tổ Trùng Bạch Miêu cũng không nắm chắc.
Nó bị áp lực đến độ đổ đầy mồ hôi, tinh thần sa sút, thậm chí còn chẳng có sức để đập cánh nữa, sau rốt cuộc vẫn không thể thành công như cũ.
Tổ Trùng Bạch Miêu không thể cố hơn nữa mà đành phải từ bỏ: “Tôi…tôi chịu thôi, tôi không cố được”
“Do tôi xem nhẹ uy lực của con trùng Đồng Tâm kia, thôi thì anh cứ đi mời người khác cao tay hơn đi thôi.
Diệp Huyền Tân nhíu mày, nói: “Không được, Trình Hạ Vũ có thể chính là máu mủ cuối cùng của dòng tộc Rồng thuần chủng, mày nhẫn †âm nhìn em ấy chết đi như vậy hay sao?”
Tổ Trùng Bạch Miêu nói: “Cứ yên tâm đi, cô ấy sẽ không chết đâu, quá lắm thì chỉ bị người ta khống chế, trở thành con rối của người khác mà thôi.”
“Tôi đã hết sức rồi, thật sự bó tay. Kẻ hạ cổ cho cô ấy nhất định không phải hạng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090094/chuong-2295.html