Bao Nghĩa Đình lắc đầu: “Không có.”
Người phụ nữ nói: “Nghĩa Đình, cậu đừng gạt tôi, tôi nhìn vẻ mặt của cậu không giống bình thường”
Bao Nghĩa Đình không giả vờ được nữa, không thể làm gì khác hơn đành nói: “Được rồi, tôi nói thật với chị, Miêu Nhất Chỉ xác thực đã xảy ra chút chuyện. Chẳng qua cụ thể là chuyện gì bà cũng đừng hỏi, đến đó bà sẽ biết. Cho dù bà hỏi tôi, tôi cũng sẽ không nói.”
Vừa nghe nói Miêu Nhất Chỉ xác thực đã xảy ra chuyện, sắc mặt người phụ nữ thay đổi trong nháy mắt, vội vàng nói: “Được, bây giờ chúng ta đi tìm Miêu Nhất Chỉ thôi”
Bà ta thu thập xong đồ đạc rất nhanh chóng, mang theo con trai đi theo phía sau Bao Nghĩa Đình đi tìm Miêu Nhất Chỉ.
Hai đứa bé hưng phấn vô cùng, nhảy nhảy nhót nhót đi phía trước, cả đường đều cười nói vui vẻ.
Bao Nghĩa Đình nhìn bé Cún cứ luôn che lại miệng túi bên trái, hiếu kỳ hỏi: “Bé Cún, bên trong cái túi bên trái của cháu có bảo bối gì thế, có thể cho chú nhìn một cái không?”
Bé Cún thần thần bí bí nói: “Chú Đình, bên trong túi này đựng viên đường. Lần trước mẹ mua đường cho chúc cháu, rất ngọt, cho nên cháu giữ lại một viên cho bố ăn”
“Chú Đình, đợi lần sau mẹ lại mua viên đường, cháu sẽ giữ lại cho chú, được không?”
“Được!”
Trong lòng Bao Nghĩa Đình có chút chua xót, nhẹ gật đầu.
Ngay cả Độc Lang cũng cảm thấy khó chịu trong lòng.
Thế giới chết tiệt này thật là không công bằng. Tại sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090077/chuong-2278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.