Độc Lang dựng thẳng ngón tay cái lên: “Ngon đấy, trên đời này ông là người đầu tiên dám con mẹ nó coi thường Thiên La Thập Tam Châm”
Sắc mặt ông ta lập tức thay đổi: “Đợi một chút, Thiên La Thập Tam Châm… thứ đó chỉ có Thần Soái mới có thể thi triển được thuật châm cứu… ý cậu muốn nói mình chính là Thần Soái?”
Thần Soái khẽ gật đầu: “Đúng vậy”. Đam Mỹ Hài
Lời vừa dứt cũng là lúc cây châm thứ nhất của Diệp Huyền Tân lập tức đâm vào.
AI Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Diệp Huyền Tân: “Có nói hay không?”
Ông ta đau đến mức muốn phát điên vội vàng hét lên: “Dừng tay, dừng tay, tôi nói, tôi nói là được chứ gì?”
Độc Lang và Sát Lang đều cảm thấy có chút thất vọng, vốn dĩ bọn họ còn muốn nhìn thử xem Miêu Nhất Chỉ có thể tạo ra kỳ tích mà kiên trì nhẫn nhịn đau đớn đến cấp độ thứ sáu hay không?
Nhưng sự thật chứng minh hóa ra ngay cả phế vật Miêu Nhất Chi cũng không bằng, thậm chí đến cả cấp độ đau đớn thấp nhất ông ta cũng chịu không nổi.
Diệp Huyền Tân nói với vẻ mặt đầy nghiêm túc: “Trả lời tôi bốn câu hỏi, nếu câu trả lời của ông có thể khiến tôi hài lòng thì nói không chừng tôi sẽ tha cho ông một con đường sống.”
Miêu Nhất Chỉ hít sâu một hơi rồi nói: “Được, trước khi trả lời câu hỏi của cậu thì tôi sẽ cho các cậu xem một thứ, chờ đến khi nhìn thấy thứ này có lẽ các cậu sẽ hiểu hết mọi chuyện”
Vừa dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090073/chuong-2274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.